HUỲNH HOA BÍ TÍCH



 

 

Lời Tựa

Chúng tôi có một số tài liệu về sự tích của bông Huỳnh Hoa nên xin sắp xếp có mạch lạc để cống hiến quí độc giả.

Theo ông Thông Quang thì nguồn gốc bông Huỳnh Hoa là sự tích vị công chúa Nhã Tùy con của ông Tùng Vương Đế.

Thái Tử lại vì sắc lịch của em ruột mà mê mẩn nên Huỳnh Hoa Công Chúa trốn cung mà đi và vì buồn phận mà thác. Bà hóa thành bông Huỳnh Hoa. Thái Tử nghe đồn ngày hoa nở thơm cả xóm và hoa rất đẹp nên cũng lại xem. Khi đến nơi thì hoa rụng ý không cho anh thấy mặt.

Sự tích thì trong truyện Thuyết Đường của Dương Mạnh Huy có kể rõ. Còn Thánh Giáo của bà tự xưng là Nhứt Nương có dạy Đạo rất nhiều. Chúng tôi lại được một tập thi Vịnh Huỳnh Hoa của Huệ Phong tặng nên xin kê cứu ra đây hầu chúng ta biết phận sự của vị Phật thứ Nhứt trong Cữu Vị Nữ Phật của nền Đại Đạo.  

Về cá nhân của soạn giả, chính bút hiệu “Quang Minh” là tên của Bà cho tại trại cưa Thanh Sơn Sài Gòn. Vậy chúng tôi xin chia tiểu sử của Bà làm 3 đoạn:

1.Đoạn Nhứt: Phần Thế Đạo.

2.Đoạn Hai: Phần Thiên Đạo tức Thánh Giáo.

3.Đoạn Ba: Phần Thi Phú ca tụng Huỳnh Hoa.

Chúng tôi mong sự giúp sức của chư thiện tín, thêm tài liệu để chúng ta cùng học hỏi,tiến bộ trên con đường Đạo học.

Tây Ninh ngày 20-9 Ất Sửu (1985)

Quang Minh

 

I.PHẦN THẾ ĐẠO CỦA HUỲNH HOA

 

            Nơi truyện Thuyết Đường tập 19 của dịch giả Đương Mạnh Huy,sự tích của Huỳnh Hoa như sau:

Vương Thế Sung  một đêm nằm chiêm bao thấy ông Thổ Địa trong chùa Dương Ly ra kêu mình mà dặn rằng: Mão Khẩu Tinh Quân vận hội gần đến, nay Thượng Đế đã hạ chỉ cho trong chùa hiện ra 1 cây hoa lạ để dẫn đưa hôn quân ra khỏi kinh kỳ, làm cho thiên hạ sanh phản. Ngươi hãy vẽ hình dạng cây hoa lạ ấy rồi đem xuống Trường An mà dâng, chừng ấy ắc đặng dịp mà dấy binh.

Thế Sung hỏi: Cây hoa ấy gọi là hoa chi?

-Thổ Địa nói: Kêu là Huỳnh Hoa.

Thế Sung muốn hỏi nửa chừng bị Thổ Địa xô 1 cái giựt mình thức dậy nghe trống đã canh ba thấy ngoài cửa sáng lòa như lửa vậy. Thế Sung vội vàng mở của xem, bổng nghe trên không có tiếng nổ vang, mùi chi thơm nực mũi. Trên không xa xuống nơi chùa đỏ như sao. Những người nhà ở xung quanh thất kinh thức dậy mở cửa ra xem; người trong chùa chạy ra mà coi, ai nấy đều cho điềm lạ: bề cao hơn một trượng, trên ngọn cờ có cái bông ngũ sắc tươi tốt vô cùng; trên có 18 lá lớn,dưới 64 lá nhỏ, mùi hương bay xa hơn mấy mươi dậm.Già trẻ nghe đồn kéo đến coi nườm nượp.

Thế Sung coi rồi trở về nhà lấy giấy bút vẽ cái hình dạng cây hoa giống chẳng sai chút nào.

 

Quan địa phương là Dương Thôi cũng dẫn hết quan viên lớn nhỏ đến xem, xong chẳng biết là hoa gì, bèn dán lời biểu thị cấm kẻ đi coi chẳng cho động đến cây bông ấy, rồi làm biểu tâu về trào.

Còn Thế Sung từ biệt Hoàn Đạt đi xuống Tràng An mà dân. Đi dọc đường ngó thấy một ông già trước mặt mình đi lại trên lưng cũng mang một bức tượng. Ông ấy đụng nhầm Thế Sung làm cho bức tượng Thế Sung đang cầm rớt xuống đất, rồi lấy giày mà đạp bức tượng hư hết. Dương Thế Sung nói: ông già kỳ quái, lỡ đụng rớt thì thôi lại còn đạp nát tấm tượng nầy, tôi sẽ nhờ nó mà được sang giàu. Ông già nói: Bức tượng vốn của ngươi vẽ tuy có khéo thiệt, song chẳng đặng thơm thì làm sau lấy cuộc giàu sang cho đặng. Chứ bức tượng Huỳnh Hoa của ta đây thơm tho dị thường, cũng như hoa thiệt vậy.

Thế Sung nói: Ông cho tôi coi thử?

-Ông già bèn đưa cho Thế Sung mở ra coi thì quả nhiên hơi thơm nực mũi,chẳng khác chi hoa thiệt. Thế Sung nói: Ông già rồi để đó làm chi,vậy ông cho tôi chẳng hơn sao?

Ông già nói: Tuy là vô dụng thiệt,song trong ấy có cuộc giàu sang lớn lắm. Nhưng muốn xin bức tượng nầy thì phải kêu ta bằng cha thì ta cho ngươi tức thì. Thế Sung chịu,ông già bảo thề đi.

Thế Sung bèn lạy và thề: “Như ngày sau có phụ cha thì trong phòng chổ con nằm sẽ sanh ra một hòn núi, có 2 con cọp bạch nhảy ra bắt con đi”. Ông già nói: “ Linh lắm ! Linh lắm !” (Vương Thế Sung sau bị La Thành giết, tướng tinh của La Thành là cọp bạch).

Nói về Tây Dương Đế đêm kia nằm mộng thấy em gái mình là Huỳnh Hoa công chúa đến trước mặt mắng rằng: Đồ hôn quân vô Đạo, phải thường mạng cho ta”.

Dương Đế giận lắm  rút gươm rượt theo đến vườn hoa thì mất. Chính giữa vuờn hiện ra cây hoa nhành lá sum suê,cao hơn một trượng ,trên ngọn có hoa ngũ sắc tươi tốt,trên có 18 lá lớn,dưới có 64 lá nhỏ thơm tho dị thường. Lại thấy trên hoa có một người tráng rộng,càm vuông,mặt như dồi phấn,môi tợ thoa son,đầu đội sung Thiên Quan,mình mặc áo Huỳnh Bào,2 tay cầm nhựt nguyệt.

Dương nạt hỏi: Ngươi là người chi?

Dương Đế hỏi dứt lời bổng thấy 18 lá lớn hóa ra 18 phản Vương, còn 64 lá nhỏ hóa ra Sứ Yêu Trấn hiệp nhau ào đến giết. Dương Đế Thất kinh xảy thấy trên cây nhảy xuống 2 người: 1 người đầu đội song Phụng Kim Khôi mình mang Long Linh Kim Giáp,ngoài mặc áo Hạnh Huỳnh bèn cởi ngựa Huỳnh Biển, mặt vàng râu đen,cầm cây Trang Giản. Còn 1 người thì đầu đội Song Phụng Thiết Khôi,mình mang Ngũ Long Thiết Giáp,ngoài mang áo Mản Bào,mắt đen râu hóm,cầm cây Trước Thiết Đồng Tiên cởi ngựa Ô Chùy. Hai người nhảy xuống một lược. Người cầm Kim Trang Giáo đâm chết 18 phản Vương,còn người cầm Trước Thiết Đồng Tiên thì đánh dẹp hết 64 yêu trấn.

Dương Đế cả mừng hỏi 2 vị là ai mà đến hộ giá trẩm vậy. Người mặt đen hét lớn lên: “Đồ hôn quân, ai mà cứu ngươi”. Nói rồi quơ tiên giãn nhấm ngay đầu đánh xuống. Dương Đế cả kinh la lên một tiếng giựt mình thức dậy mới biết là chiêm bao.

 

Rạng ngày Dương Đế ra trào thuật điềm chiêm bao cho bá quan văn võ nghe và hỏi coi ai biết tên hoa ấy.

            Không ai biết, có quan Đại Thần quì tâu bảo thợ vẽ hình hoa treo lên, nếu ai biết được tên hoa thì phong chức Thái Thú.Dương Đế nhận lời.

            Dương Thế Sung đến Trường An nghe tại ngọ môn có treo bản, tới đó thấy giống y tượng mình thì mừng lắm, bước tới gở bản. Hai tên Thái Giám bắt Thế Sung dẫn vào Triều Môn, bước vào Nội Điện tâu: Tôi vâng lịnh giữ bản có người đến gở bản nên dẩn vào chờ lịnh. Dương Đế đòi hỏi : “Ngươi biết hoa ấy là gì không, tại xứ nào?” Thế Sung tâu: “Hoa ấy tên là Huỳnh Hoa, hoa tại xứ Dương Châu, tại chùa Dương Ly, hôm rầm tháng 8 hoa nầy hiện ra, tôi có vẽ 1 bức nay coi lại giống y bức tượng, giống nhau chẳng khác”.

Nói rồi liền dâng bức tượng. Dương Đế xem, quả giống y chẳng khác. Dương Đế nghĩ vẽ  bức tượng còn đẹp như thế, nếu là hoa thiệt thì còn đẹp hơn nữa. Bèn phong cho Thái Sung “Huỳnh Hoa Thái Thú trấn nhậm nơi Dương Châu”, cấp cho 1 ngàn binh lại đổi tên chùa Dương Ly là Huỳnh Hoa.

            Dương Đế xuống chiếu cho các quan từ Trường An đến Dương Châu lo đường thủy bộ để nhà vua di giá ra xem.

 Qua bửa sau, Dương Đế được biểu của chư quan địa phương gởi về thì đẹp lòng lắm. Dương Đế bèn ngự giá đến Dương Châu. Khi đến nơi chưa kịp xem thì một đám tuyết làm cho hoa hư,chỉ còn trơ trọi cành mà thôi.

 

Dựa nơi tích trên Quang Minh xin cảm tác 1 bài :

 

    HUỲNH HOA BÍ TÍCH

 

Thổ Địa Dương Ly báo mộng trường,

Huỳnh Hoa hiện thế đuổi hôn vương.

Sáu tư (64) yêu trấn giàng quân tướng,

Mười tám (18) phản vương bủa giáo thương.

Tùy Đế kinh hoàng  nhìn địch thủ

Thế Sung hoan hỉ nhậm Châu Dương.

Quan quân xa giá xem hoa nở,

Chỉ thấy cành trơ tuyết chiếu gương.

                                 Quang Minh

 

 

II.PHẦN THIÊN ĐẠO CỦA HUỲNH HOA

 

Hầu hết ai cũng biết tên của Bà Nhứt Nương Diêu Trì Cung là “Hoa” nên trong bài thài nơi Hội Yến Diêu Trì như vầy:

 

Hoa thu ủ như màu thẹn nguyệt,

Giữa thu ba e tuyết đông về;

Non sông trải cánh Tiên lòe,

Mượn câu thi hứng vui đề chào nhau.

 

Ngày 15-8 Bính Tý (10-9-1946) tại Đền Thánh, Bà Nhứt Nương có nối điệu bài Thánh Giáo của Phật Mẫu như sau:

Trông động cũ màu trời biến sắc,

Trông Cung Nga thiếu mặt Từ Quân.

Trông xa đảnh Thánh Non Thần,

Trông Đền Ngọc Khuyết vắn phần thiên lương.

 

Ngày 15-8 Ất Tỵ tại Đền Thờ Phật Mẫu, do Đức Thượng Sanh và Ngài Hiến Pháp phò loan,Nhứt Nương cho bài sau đây:

 

Hoa ngào ngạt mùi hương tỏa kính,

Cảm lòng thành Điệu Thánh nương về.

Khuyên đời mau tỉnh giấc mê,

Lo tu sau khỏi nảo nề kiếp duyên.

 

Ngày 15-8 Nhâm.......(1942) Ngài Khai Đạo và Hiến Đạo phò loan, Bà Nhứt Nương giáng cho 4 câu:

 

Nhứt khí tạo đoan cả địa cầu,

Nương theo Mẹ Cả giải vài câu.

Kính dâng tam bữu hằng năm vẹn,

Tặng l mừng thầm đắc chẳng lâu.

 

VĂN MINH ĐIỆN

 

Đêm 16-8 Ất Sửu (1949) Nhứt Nương giáng tại Hiệp Thiên Đài Đền Thánh cho 4 câu đố thài.

 

Hoa Hải Đường như dường trổ muộn,

Ai chờ mong đặng hưởng thiên lương.

Hoa thơm tô đẹp nghiệp đường,

Ai toan đổ lụy đoạn trường vì đâu?

 

Xuất cổ danh nhân.

Đáp : Đường Minh Phi

 

Đêm 16-8 Canh Dần (1950) Nhứt Nương giáng tại Hiệp Thiên Đài Đền Thánh cho 2 câu đố thai:

 

“Bông chi quí báo vô ngần,

Chí Tôn phải giáng cỏi trần đặng xem”.

 

Xuất danh hoa

Đáp : Bông Huỳnh Hoa

 

Đêm 15-8 Bính Thân (1956) Nhứt Nương giáng tại Hiệp Thiên Đài Đền Thánh cho 2 câu đố thai:

 

“Gìn tâm giá trọng nên khuôn,

Giữa Trời muốn đến cứ tuông mà vào”.

 

Xuất vật dụng

Đáp : Cái cầu khỉ

 

Bà còn cho 2 câu đố như sau:

 

“Đêm trường ngắm bóng trăng thanh,

Giá gương giữ kín để dành tri âm”.

 

Xuất nhứt hoa

Đáp : Huỳnh Hoa

 

“Nhầm vào giờ Tý phô trương

Chẳng cho mắt tục chán chường ngắm xem”.

 

Xuất nhứt hoa

Đáp : Huỳnh Hoa

 

Ngày 5-5 Giáp Tuất (1934) Nhứt Nương có cho bài Thánh Giáo rất ý vị như sau:

 

Nhứt Nương Diêu Trì Cung

Em khép nép mừng mấy anh, mấy em.

Hèn lâu không đến đặng,khi thì nghe Lục Nương nói rằng: Đạo nay thế nầy, mai thế khác lộn xôn quá chừng.Em nghe vậy thì hay vậy chứ chớ phận sự “Ngạn Uyển Chưởng Bồn” không giờ nào rảnh đặng đến mà trò chuyện cùng mấy anh cho thỏa tình hoài vọng.

-..............

-Dạ Ngạn Uyển Chưởng Bồn nghĩa là vườn Ngạn Uyển trồng hoa, mỗi sắc hoa là một chơn hồn của các kẻ nguyên nhân, thạnh suy, thăng đọa chi cũng do khối sanh hoa ấy mà định sanh mạng của mỗi người, nên phải châm nom từng buổi.

Em không rảnh đặng là vậy.

Lúc nọ vào chầu Bạch Ngọc, lại nghe có lịnh Chí Tôn hiệp cùng Ngọc Hư đặng giao quyền chuyển thế một lúc cho Hiệp Thiên Đài. Từ Mẫu vốn khôn thuận tình theo điều ấy nên hỏi cớ bởi đâu Thiên Thơ chuyển pháp như vậy ,thì Lý Tướng huynh nói rằng: “Lập Thiên Thơ do quyền Cực Lạc Thế Giới của  Phật di truyền đến buổi đã bước vào phương chuyển pháp.nên Ngọc Hư đã hết quyến hành.

Ngọc Hư tại thế là Cữu Trùng Đài, nên phải giao quyền hồi cho Cực Lạc Thế Giới.

Cực Lạc Thế Giới lại là Hiệp Thiên Đài nên cả Chư Phật mới vừa lòng tùng chơn linh Hộ Pháp giáng linh chuyển thế thì Đạo mới thành. Bởi cớ Từ Mẫu chẳng lời chi chối đặng nên người mới gởi cho Hộ Pháp một bài thơ phân trần điếu ấy. Cười........

Ngày nay đã thấy lẻ Thiên Cơ kết quả rõ ràng, em rất vui mừng, ngày nay đến để lời khen tặng.

Ôi ! mấy người theo lộn xộn quá, nói không hết chuyện, em kiếu lỗi đặng nhường cơ cho họ.

Thăng

 

 

            Ngày 14-8 Ất Hợi (1-7-1935) tại Giáo Tộng Đường, sau khi tiếp kinh, Phật Mẫu cho Cữu Vị Tiên Nương giáng cơ hiệp hội cùng chư Chức Sắc để tỏ dấu vui mừng.

Nhứt Nương :

Hoa Tiên đổ đẹp xinh văn miếu,

Gót Tiên đưa yểu điệu nữ dung.

Cung Diêu ghé mắt thư hùng,

Reo tơ may gặp hội cùng tương tri.

 

Một đàn cơ vào năm 1951

Phò Loan

Sĩ Tải Khỏe

Sĩ Tải Nhung               

 Huỳnh Hoa Tiên Nữ

                        Chị chào mấy em:

Huỳnh chủng gần ngày được cởi dây,

Hoa thôi bừng trổ khắp nơi nầy.

Tiên Thần ám trợ tay đồ thế,

Nữ phận tùng nam súm hiệp vầy.

 

Chị xin có đôi điều mách bảo tin mừng cho mấy em về cơ giải phóng cho Việt Thường trong những câu thơ xưng danh của chị. Mấy em có hiểu chăng?

-Thừa Sử Phước bạch:................

-Câu ấy như vầy: Đạo khai trễ 1 ngày là 1 ngày hại cho nhơn sanh, mối Đạo là nơi sản xuất các thứ hoa mà ngày giờ nầy gần trổ, bày nhụy ra cho nhơn loại hưởng, mà trước hết là dân Việt Thường. Đó nghĩa nó như vậy.

Mấy em tự tìm thêm hiểu.

Thôi ! chị xin mừng chung mấy em.

Chị xin kiếu.

Thăng

 

III.PHẦN THI PHÚ CA TỤNG HUỲNH HOA

 

Chúng tôi được bạn Hoài Phong tặng biếu Thơ Huỳnh Hoa ngày 20-7 Ất Sữu (1985). Đây là tài liệu sưu tầm của Huệ Điện, chúng tôi sao y nguyên văn tập thơ Bông Huỳnh Hoa .

 

Lời tựa:

Trong một đêm mưa tầm tả, nơi Hạnh Đường có một đóa Huỳnh Hoa đua nhau nở nhụy. Các anh em ái mộ hoa tiên nên cảm hưng vài bài thơ lưu niệm.

Nhơn dịp nầy tôi xin lục lại những vần thơ của các bực tiền bối cảm vịnh bông Huỳnh Hoa và bài Thánh Thi của Huỳnh Hoa Tiên Nữ đề để quí vị thưởng thức (Đàn cơ đêm 20-8-1959) tại Giáo Tông Đường).

Cẩn bút

Ngày 9-5 Tân Hợi (1-6-1971)

Huệ Điện

 

Huỳnh Hoa Tiên Nữ kĩnh đề:

 

Thể cách đoan trang tiết rạng ngần,

Muôn đời giữ trọn vóc thanh xuân.

Lòng sương dạng ẩn tầng khuê các,

Dấu bóng hương che mắt thế trần.

Cao khiết đề danh lầu Thượng Uyển,

Tinh anh thọ sắc Đấng Hồng Quân.

Cảm tình ngưởng vọng không e lệ,

Đáp tạ xin lưu tạm mấy vần.

                                  Thăng

 

Nữ Đầu Sư Đường ngày 21-6  Canh Tý (14-6-1960)

Phò Loan

Thượng Sanh

Tiếp Pháp

Kính chào chư hiền huynh Thượng Sanh,Tiếp Pháp,chư Đạo Hữu và chư Đạo Muội.

Thiếp có mấy lời ra mắt chư vị.

Thi:

Hoa hớn hở vui chào cảnh trí,

Hé cành tươi khoe nhụy tỏa hương.

Phỉ thay gặp khách từ chương,

Nghiêm trang hiếu lể hạnh đường thành tâm.

 

Giữ cốt cách muôn năm chẳng thẹn,

Kiếp quần thoa vun quén cỏi nhân.

Sao cho trong sạch tin thần,

Tiên Ban trở gót vẹn phần cỏi Thiên.

 

Chốn gió bụi may duyên gặp Đạo,

Cội rừng thung nương náo từ bi.

Đường tu gắn bước kịp thì,

Quà xưa giải thoát nữ nhi trọn phần.

 

Chớ mê luyến hồng trần đọa lạc,

Trước gieo oan sau chuốc tội tình;

Có bao nhiêu kiếp phù sinh,

Trước lo mới đặng vẹn gìn vị ngôi.

Ngàn năm vui ẩn bóng Trời…….

 

Xin chư Chức Sắc và chư Đạo Muội gắn phần công quả và nhớ giữ đức tánh trao giồi cho xứng phận đối với lòng thương yêu của Đức Phật Mẫu.

Thiếp xin kiếu.

Huỳnh Hoa Tiên Nữ

 

Đêm 28-7 Mậu Tuất (11-9-1958)

   Huỳnh Hoa Tiên Nương

Huỳnh Hoa thiền định hộ chư quân,

Hoa nở chào chung quí vị Thần.

Tiểu nữ cảm thông mùi lạc Đạo,

Nương câu giác thế độ nhân dân.

 

Nhơn dân có mãng nhãn cầu ta,

Trà Việt thung dung đủ lễ hòa.

Tiên Thánh Phật Thần đều hội yến,

Cầu cho thành Đạo hưởng Huỳnh Hoa.

 

                  CẢM ĐỀ

Danh tứ quí báo gọi Huỳnh Hoa,

Bông nở mùi thơm khắp cả nhà.

Thưởng thức say sưa tay tửu lượng,

Ngấm xem mê mẫn bậc thi gia.

Cờ Tiên xuống pháo đâm xe chiếu,

Đờn Tạo lên dây đổi nhịp hòa.

Cảm hứng canh chầy vui chẳng mỏi,

Mát lòng dường lắm nước Ma Ha.

 

Sẳn lòng đợi Huỳnh Hoa đua nở

Nhờ ván cờ cũng đở mõi lưng.

Nhang đèn trà rựu kỉnh mừng,

Tuổi già mới thấy một lần hoa xinh.

 

Bông rất đẹp càng nhìn càng quí,

Chọn ngay vào giờ tý phô trương.

Mùi thơm bát ngát phi thường,

Gẫm trong thế giái chẵng nhiều bông chi.

                                     Thông Quang

 

Đêm 18-6 Kỷ Hợi,hoa nở tại Trung Tông Đạo.

 

         Xem Huỳnh Hoa Nở

Tiên nữ nên danh rạng Thánh Tòa,

Đêm rồi xem nở đóa Huỳnh Hoa.

Hương đưa hơi ngát từ biên lá,

Gió thoản mùi hương khấp cà nhà.

Rở rở vươn cành khoe nhị thắm,

Lâng lâng hàm tiếu cánh tinh ba.

Trung trinh đáng mặt quần thoa chúc,

Thanh thoát huê khai cảnh thái hòa.

                                Thuần Phong

 

Đêm 1-5 Tân Hợi (21-5-1971)

Có nở 4 đóa Huỳnh Hoa

                                                        Thưởng Thức Cảm Đề:

Thanh thoát đêm mưa tại Hạnh Đường,

Huỳnh Hoa đua nở đẹp vô phương.

Cành phô vẽ ngọc nhìn tươi sắc,

Trời tủa rèm châu giữ lấy hương.

Hào hứng thêm vui giờ nhiếp ảnh,

Nhẹ nhàn như thoảng bóng Tiên Nương.

Ngâm đề thi vịnh khôi tràn tứ,

Cùng bạn tao nhân hội nhứt trường.

 

Trường Hạnh vui trong lễ kĩnh bài,

Đóa Huỳnh Hoa nở giữa đêm nay.

Cuống như cổ phụng cành tha thướt,

Nhụy tựa thuyền rồng dán mảnh mai.

Danh đẹp nêu cao ngôi quốc sắc,

Mùi thơm thoảng nhẹ gió thiên thai.

Khoe duyên trinh trắng mừng thi sỉ,

Nâng bút đề câu thử trí tài.

                                  Huệ Phong

 

               CẢM ĐỀ

Huỳnh Hoa nở đêm 1-5 Tân Hợi

 

Thoang thoản đưa hương tiết rạng ngần,

Huỳnh Hoa quán thế dạng kiều ngân.

Diềm dà thân lá che phòng bích,

Tha thước cành hoa chở động vân.

Ngự uyển khó vương mùi tục lụy,

Triều cung chẳng nhuốm chút phong trần.

Nữa đêm họp bạn chờ khai nhụy,

Cám cảnh cùng ai tả mấy vần.

                                         11giờ 30

                                         Long Bình

 

   

        VỊNH HUỲNH HOA

 

Hờn ông gét bướm ít khoe trương,

Danh tạc Huỳnh Hoa buổi kiến đường.

Tĩnh mịch canh trường phô vóc ngọc,

Âm thầm đêm quạnh tỏa thanh hương.

Kỳ duyên xưa hội trang anh tuấn,

Nghĩa trọng nay sanh cõi Việt Thường.

Tri kỷ ai người soi giá tuyết,

Đài Lân còn đợi khách Hùng Vương.

                                     Nhàn Vân

 

Tầm tả đêm vui hội Hạnh trường,

Hoa Huỳnh rộ nở quyện mưa sương.

Tai xòe nhụy trãi gương công chúa,

Giống nẩy danh lưu buổi Đại – đường.

E ấp năm nàng khuy đượm sắc,

Tươi cười quí bạn sớm nghe hương.

Duyên may một thuở nhìn hoa quí,

Cảm nghĩa Tiên Nương hiện xác trần.

                                           Sách Hiền

 

Bao người trong đợi mấy ngày nay,

Bốn đáo Huỳnh Hoa mới nở rày.

Sắc trắng trong, gương hằng khó sánh,

Hương thơm thanh,vị Thánh khôn phai.

Nêu danh cõi thế lòa trinh tiết,

Ngọc rạng đài vân giọi trí tài.

Hạnh ngộ cửa thiền, may gặp trổ,

Ngàn năm vẫn có một không hai.

                                       Huệ Điện

 

Huỳnh Hoa đua nở giữa đêm thanh,

Để mắt nhìn xem có bốn cành.

Phưởng phất mùi thơm người thưởng thức,

Tươi cười nhụy điểm sắc long lanh.

Chung trà mừng gặp Tiên lâm thế,

Chén rượu vui trông bạn chí thành.

Cám cảnh khách trần ngồi ký bút,

Lưu đề trữ tiết đấng tinh anh.

            Huệ Thanh (Bùi Long Ảnh)

 

 

Trời đã dành riêng để một tòa,

Làm gương nhi nữ đáo Huỳnh Hoa .

Đề danh Thượng Uyển danh cao khiết,

Phô sắc Trường Tiên, sắc nỏn nà.

Dấu dạng bởi hồn duyên tục tử,

Lòng hương chẵng ngại dáng Hằng Nga.

Mừng khi hoa nở không hề gặp,

Cảm nghĩa đề thơ, đọc lại hòa.

                                      Huệ Tâm

 

Thưởng thức Huỳnh Hoa tại Hạnh Đường,

Lâng lâng tiếp nhận ngạt ngào hương.

Cành lay luớt thướt trông dường liểu,

Bông ngã là đà ngấm tựa gương.

Tiết nữ ngàn xưa lưu hậu thế,

Thi nhân hiện tại cảm tiền gương.

Năm vần ghi niệm khi chào đón,

Thưởng thức Huỳnh Hoa tại Hạnh Đường.

                           Lê Minh (Trần Văn Cẩm)

 

Huỳnh Hoa bốn đóa nở đưa hương,

Hoa nữ giáng lâm chốn Hạnh Đường.

Hứng chí tao nhân hoa nhụy thấm,

Mừng duyên mặc khách cánh hoa trương.

Tưởng rằng hoa thể đâu là quí,

Nào ngỡ hoa Tiên thật lạ thường.

Thi sĩ nhìn hoa lòng quyến luyến,

Tạc đề hoa đẹp để xem gương.

                                T/K Hiệp Hòa

 

 

CẢM VỊNH HUỲNH HOA

 

Một đóa Huỳnh Hoa nở nhụy,

Bao vần thơ cảm mông lung.

Yểu điệu thay mảnh mai thay !

Nghi dung cốt cách chừng đài khó qua.

 

Đêm khuy héo hắc canh gà,

Hồn mê chợt tỉnh, ngân hà dệt khung.

Véo von tiếng dế lạnh lùng,

Hương đưa ngào ngạt, mưa phùn giữ hơi.

 

Nhìn hoa vội cảm đôi lời,

Danh còn lưu tạc người đời đâu quên.

Đời tùy vang đội tuổi tên,

…………………………….

Dầu thân sanh có di đồng,

Tinh thần vẫn một cõi lòng mà thôi.

Cũng một Trời,

Chẵng riêng nơi.

 

Bần bật đêm thanh tiết mạnh hè,

Huỳnh Hoa đua nở có ai dè.

Sắc hương hiển phất thần trinh tiết,

Biểu tượng cơ huyền phước phủ che.

                                 1-5 Tân Hợi

                                     Huệ Điện

 

 

Đến đây là dứt quyển “ THƠ HUỲNH HOA” của Huệ Điện soạn.

 

 

Đêm 29-9-1960 có lọ Huỳnh Hoa ở Trung Tông Đạo nở 2 bông, ông Thông Quang có làm 1 bài song thất lục bát để nói lên cái lòng mình đối với cái đẹp, cái quí của hoa ấy.

Thi:

Tiết trung thu Huỳnh Hoa đua nở,

Khoe đẹp màu rực rỡ phô trương.

Chẳng cho mắt tục chán chường,

Mùi thơm ngào ngạt, phi thường thế gian.

 

Khêu gợi khách văn đàn chấp bút,

Ngấm Huỳnh Hoa dục thúc đề thi.

Cả kêu các bạn tương tri,

Khá mau tiến bước kịp thì thu phân.

 

Chớ chậm trễ lầng khần qua buổi,

Mãn thời giờ, mai rũi một canh.

Mau mau dời gót thân hành,

Kẻo hoa xếp nhụy xũ cành hết trông.

Hởi ai trí hiệp tâm đồng.

                                                                                Thông Quang

 

 

KẾT LUẬN

 

Theo sự tiết lộ của  Ngài Hồ Bảo Đạo thì từ ngày khai Đạo đến 50 năm (tức 1925-1975) phận sự giáo hóa của Thất Nương,Bát Nương và Cữu Nương.

Kế 50 năm nữa (từ 1975-2025) phận sự giáo hóa của Tứ Nương,Ngũ Nương và Lục Nương.

Rồi 50 năm kế nữa thì phận sự chánh của Nhứt Nương,Nhị Nương và Tam Nương.(2025-2075).

Nên chi chúng ta có Thánh Giáo của Thất Nương và Bát Nương nhiều nhứt.

Về phần thế Đạo của từng vị,chúng ta chỉ biết một vài vị mà thôi:

1.Nhứt Nương tên Huỳnh Hoa Công Chúa đời nhà Tùy.

2.Lục Nương là Jeanne d’Arc, nữ Thần của Pháp hồi thế kỷ 15.

3.Thất Nương là Vương Thị Lễ ở Chợ Lớn sống trong thế kỷ 20.

4.Cữu Nương là Cao Thị Khiết ,em của Cao Triều Phát, một nhà Cách Mạng chống Pháp. Tại Bạc Liêu,sống trong thế kỷ 20.

Ngoài 4 vị trên,màng bí mật còn bao trùm,các Đấng chưa tiết lộ.

Nhờ Thánh Giáo chúng ta khám phá nhiều bí mật ngoài đời sống hữu hình nầy.

Như một cái hoa nở nếu người thưởng thức thì xem rồi chừng nó tàn thì đem bỏ sọt rác.Nhưng chúng ta biết nó quí đem để giữa nhà, mời bạn thi nhân, nhạc sĩ lại vừa ngâm vừa đờn đưa hơi; nếu có cặp cơ thì các bài ngâm ấy được họa lại một cách hay ho đầy  thú vị. Mượn một bạn gái ngâm thi Tiên với giọng sâu đưa hơi, giọng tranh đệm nhịp thì có thú nào bằng.

Hoa mà biết làm thi , mà thi tuyệt bút nữa thì dẫu khó tánh cách mấy thì cũng phải đợi năm tới khi hoa nở, bạn cho tôi hay, tôi sẽ sắm bánh ngọt trà thơm hoặc cà phê để cùng thưởng thức.

Việc rất thực tế ai thấy thú vị thì cứ tham dự, chúng ta vẫn còn cơ hội, còn ngày giờ để đợi những bài thi phơi phới của Nhứt Nương tả cảnh tả tình, khuyên tu, khuyến học.

Tòa Thánh ngày 20-8 Ất Sửu

Quang Minh

 


For further information, please see the following websites:
http://www.daocaodai.info
http://www.daotam.info
http://nla.gov.au/nla.arc-10190

Top of Page

     HOME